Những sáng kiến kiếm triệu USD bạn không thể ngờ tới
Cập nhật lúc: 12/05/2016, 11:18
Cập nhật lúc: 12/05/2016, 11:18
Có rất nhiều phát minh dường như rất đơn giản và đôi khi chúng ta luôn coi sự tồn tại của chúng là hiển nhiên, nhưng một số trong đó sẽ khiến bạn phải “Ồ” lên vì khối lợi nhuận khổng lồ chúng đem lại cho chủ nhân của mình.
12 vật dụng đời thường sau đây có lẽ sẽ làm cho bạn muốn quan sát thế giới xung quanh kỹ hơn, đôi khi cơ hội trở thành triệu phú chỉ đang ẩn giấu đâu đó không quá xa.
Harvey Ball, một nghệ sĩ người Mỹ đã thiết kế hình ảnh mặt cười vào năm 1963. Vào thời điểm đó, để sở hữu biểu tượng này chỉ tốn có 45 USD.
Sau này, hai anh em Bernard và Murray Spain đã phát hiện ra khả năng kinh doanh tiềm ẩn chứa đựng bên trong biểu tượng Smiley. Họ đã thu về 50 triệu USD nhờ bán bản quyền của hình ảnh này.
Đây là một trong những món đồ chơi phổ biến nhất trên thế giới. Richard James, một kỹ sư hải quân, đã tình cờ phát minh ra vòng Slinky khi ông đánh rơi một chiếc lò xo xuống đất.
Nhờ vậy, chiếc vòng lò xo đã mang lại cho ông và gia đình số tiền lên tới 250 triệu USD.
Ý tưởng về miếng dán velcro xuất hiện sau khi George de Mestral tiến hành nghiên cứu dưới kính hiển vi những sợi hình móc có trên quả của cây ngưu bàng.
Chính khả năng bám dính vào gần như bất kể vật gì của những chiếc móc này đã thu hút sự chú ý của ông.
Ngày nay, sáng chế của vị kỹ sư người Thụy Sỹ này được rao bán rộng rãi trên khắp thế giới, số tiền công ty mẹ của Velcro thu về trung bình đạt 100 triệu USD mỗi năm.
Qua nhiều thế kỷ ống hút đã trở thành một trong những công cụ phổ biến hỗ trợ việc ăn uống. Thuận theo thời gian, các thiết kế của vật dụng này không thay đổi nhiều.
Tuy nhiên, để khích lệ trẻ con sử dụng các đồ uống như sữa và sinh tố thay vì các loại nước có gas, một người đàn ông đã nghĩ cách tạo ra những chiếc ống hút thú vị bằng cách bẻ cong chúng thành các hình thù khác nhau.
Đây quả thực là một sáng chế thành công, hàng triệu những chiếc ống hút này được tiêu thụ trên thị trường hàng năm.
Ngày nay, bạn có thể bắt gặp loại hình ống hút này ở các quán ăn, quán café …
Trẻ em rất thích gấu bông và đồ chơi được nhồi bông. Một lần Jennifer Telfer để ý thấy con trai cô thường sử dụng những đồ chơi như vậy để gối lên ngủ, cô đã nảy ra ý tưởng về các sản phẩm có tác dụng vừa dùng để gối vừa là đồ chơi.
Những chiếc gối mềm mại dưới hình thù đa dạng của các con vật hiện đang được các bạn nhí ở khắp nơi ưa chuộng.
Thú nhồi bông từ lâu đã là loại hình đồ chơi an toàn cho trẻ em. Khác với dòng thú nhồi bông thông thường, những con thú Beanie Babies được nhồi bằng hạt nhựa hoặc hạt đỗ. Đây là ý tưởng của Ty Warner.
Ông nhận định rằng các thiết kế của ông trông giống như thật vì chúng có thể “chuyển động”. Beanie Babies đã giúp thu về cho Ty Warner hàng tỷ USD.
Chăn Snuggie được thiết kế rất đơn giản với sự thêm vào hai ống tay áo, nhưng đã trở nên khá phổ biến nhờ phong cách quảng cáo độc đáo và vui nhộn.
Không rõ Scott Boilen, người phát minh ra Snuggie, đã kiếm được bao nhiêu từ sản phẩm này nhưng ngay trong năm đầu tiên được tung ra thị trường, hơn 20 triệu chiếc chăn Snuggie đã được tiêu thụ.
Trước khi trở nên “lỗi thời”, loại hình đồ chơi này từng thu hút rất nhiều người ở mọi lứa tuổi chỉ trong một thời gian ngắn. Trước đây, vòng lắc hula hoop được làm bằng mây hoặc tre, và sau này được thay thế bằng nhựa.
Vào thời kỳ đỉnh cao, 25 triệu chiếc vòng lắc nhựa được bán trong vòng chưa đầy 4 tháng vào năm 1958. Hai năm sau đó, con số được tiêu thụ trên thị trường đạt 100 triệu chiếc, mang về cho Wham-O hàng triệu USD.
Năm 1991, loại chai với phần nắp có thiết kế đặc biệt này lần đầu tiên được giới thiệu bởi Paul Brown. Sau đó, nó được bán cho các nhà sản xuất dầu gội đầu, NASA và thậm chỉ cả Heinz – một nhà sản xuất tương cà chua. Năm 1995, Paul Brown đã bán công ty của ông cùng với bản quyền của loại chai này và thu về 14 triệu USD.
Băng dán là một vật dụng hầu như đều có trong mỗi nhà. Chúng được sử dụng phần lớn để hỗ trợ y tế, giúp chữa lành và bảo vệ các vết thương khỏi nhiễm trùng.
Năm 1920, một nhà nghiên cứu tại công ty dược phẩm Johnson & Johnson đã nghĩ ra ý tưởng về miếng băng dán khi vợ của ông vô tình làm đứt tay trong lúc nấu ăn.
Ngày nay, sản phẩm này được tiêu thụ với số lượng lớn trên thị trường mỗi năm.
Crocs ban đầu được thiết kế như một đôi guốc nhựa được sử dụng để đi lại trong các khu spa, suối khoáng.
Sau khi ra mắt, crocs trở thành một hiện tượng thời trang giầy dép và mang về cho công ty tạo ra chúng trung bình khoảng 1 tỷ USD doanh thu mỗi năm.
Ngày nay, bạn có thể bắt gặp giấy note ở mọi nơi tại tất cả các khu văn phòng làm việc. Chúng chỉ là những mảnh giấy nhỏ đính kèm theo một dải băng keo và có thể được gắn lên nhiều vật dụng khác nhau một cách dễ dàng.
Ý tưởng về giấy note được Tiến sĩ Spence Silver phát hiện khi ông đang nghiên cứu một loại keo dính cực mạnh.
Ông đã vô tình tìm ra một loại chất dính có khả năng dính chặt vào mọi thứ và có thể được gỡ ra chỉ với tác động của một lực nhỏ. Giấy note ra đời từ đó và mang về cho Tiến sĩ Silver khối tài sản lên đến hơn 1 tỷ USD.
Năm 1905, một cậu bé có tên Frank Epperson bỏ quên một chiếc cốc có que và chứa hỗn hợp nước soda. Ngày hôm sau, nước ngọt trong cốc đóng băng và vô tình biến thành kem que đầu tiên. Tuy nhiên mãi đến năm 1923, ông Epperson mới áp dụng phát hiện này thành ý tưởng kinh doanh.
Epperson quyết định nộp bằng sáng chế và thành lập công ty Popsicle Corporation để sản xuất loại kem que có tên “Eppsicles”. Đến năm 1928, công ty Popsicle bán được hơn 60 triệu que kem khắp thế giới và biến Epperson thành triệu phú.
Khi cần sử dụng keo dán siêu dính vào một việc nào đó, nhân loại nên cảm ơn nhà hóa học người Mỹ Harry Coover.
Điều thú vị là Coover tình cờ phát minh ra keo siêu dính khi đang sử dụng chất hóa học “cyanoacrylate” để chế tạo bộ ngắm cho súng nhựa.
Mặc dù thí nghiệm chính thất bại, nhưng nhờ đó ông phát hiện một hợp chất siêu dính mà không cần nhiệt. Từ đó, Coover sáng chế ra loại keo siêu dính được dùng phổ biến ngày nay.
Sau khi nộp bằng sáng chế và sản phẩm keo siêu dính bán rộng rãi ra thị trường, Coover cũng trở nên giàu có.
Năm 1952, Joseph McVicker nảy ra ý tưởng về đất nặn Play-Doh sau khi người chị dâu lấy trộm một ít chất tẩy rửa không độc hại từ nơi làm việc.
Joseph sau đó nghĩ ra cách trộn bột nặn với thuốc nhuộm màu không độc hại và pha thêm mùi hương dễ chịu cho hỗn hợp, từ đó tạo ra loại đất nặn Play-Doh.
Sau đó, Joseph quyết định thành lập công ty riêng và trở nên giàu có nhờ sản phảm đất nặn Play-Doh ngày càng trở nên phổ biến.
12:39, 12/09/2016
20:37, 12/05/2016
16:01, 08/05/2016
15:05, 08/05/2016
07:08, 06/05/2016
20:00, 05/05/2016